[Event] Thử thách 30 ngày - Ngày 13: Tình tiết/câu nói trong truyện khiến bạn ấn tượng khó phai

Thảo luận trong 'Đam mỹ' bắt đầu bởi Admin, 12/3/17.

  1. ๖ۣۜCola⌚๖ۣۜPepsi

    ๖ۣۜCola⌚๖ۣۜPepsi Metal

    Tham gia ngày:
    1/3/17
    Bài viết:
    63
    Web:



    Giờ là tình tiết nè :chiuchiu:
    Ngày 13: Tình tiết/câu nói trong truyện khiến bạn ấn tượng khó phai :chiuchiu:
    Cho tới bây giờ vẫn không thể nào quên được cú lột xác thần kỳ: từ mỹ nhược thụ thành bá đạo mỹ công, từ tà mị biến thái trung khuyển thê nô công thành tạc mao hơi cường thụ :chiuchiu: Chính là nó, :thayroinhe:Pháo hôi công mới là tuyệt sắc. Truyện rất ổn, không có gì để chê, đọc thích cực kỳ:love: nhưng cái chi tiết trên thì quá ư ấn tượng đi. Đọc phiên ngoại (đây là phiên ngoại) này mà cứ tưởng đứt cơ miệng luôn chứ :laplanh:
    ....
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    Thôi hong nói đâu, cái phiên ngoại ngắn ngủn hà, trích lên là hết nguyên văn người ta rồi :deptrai:

    "Chung Nhất Thần kêu đau , giây tiếp theo âm thanh đã bị đôi môi mềm mại của Lâm Tự nuốt lấy.

    Ánh mắt cậu đỏ rực như muốn cắn xé môi hắn, tuy rằng tướng mạo và vóc dáng đã thay đổi rất nhiều, nhưng đây vẫn là Tiểu Tự của hắn, vẫn là vợ bé nhỏ xinh đẹp đáng yêu của hắn."
    “Anh chưa nghe tới thể loại niên hạ à? Có giỏi thì anh chống cự thử xem.”

    Lâm Tự cau mày, nỗ lực khai hoang cúc hoa non mơn mởn của Chung Nhất Thần. Nơi này với cái dưa chuột đáng ghét đằng trước không giống nhau tí nào, trước giờ chưa có ai hưởng dụng qua nha."
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/3/17
    Cáo KhìnShimako đã thả thính cho thớt.
  2. 286qfang_

    286qfang_ Dust

    Tham gia ngày:
    11/3/17
    Bài viết:
    9
    Giới tính:
    Nữ



    Thực ra ban đầu đọc Hoàng Thúc là kiểu cưỡi ngựa xem hoa, trong lòng chẳng ôm hy vọng gì, thấy chị Gió tung hỏa mù ghê quá nên cũng chẳng thèm tìm hiểu, cứ đâm đầu mà đọc bừa thôi. Ai ngờ đọc đến đoạn này tôi ôm tim gục ngã... Trời ơi lại còn Thừa Tuấn thuận miệng hơn Vệ Ấp nhiều, không biết là gọi bao nhiêu lần rồi :camdong: Nhiên Tư à Nhiên Tư à :camdong: Thế là tôi theo Nhiên Tư đảng không lối về :camdong:
     
    Cáo Khìn, Shimakocobekhongmonglon đã thả thính cho thớt.
  3. Phong Vũ Thiên Hạ

    Phong Vũ Thiên Hạ Mineral

    Tham gia ngày:
    5/3/17
    Bài viết:
    32
    Giới tính:
    Nữ
    Nghề nghiệp:
    Sinh viên
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Web:
    Chao xìn các thím ~

    Cái chủ đề ngày hôm nay... Càng nghĩ tui càng muốn ngửa mặt lên giời cười dài ba tiếng, nghĩ mãi mà cũng chỉ nhớ được có H thì phải làm sao?!!!!! :aibiet:

    Để giữ gìn sự trong sạch của chúng ta, tui đã phải cố dằn lòng ghìm cái hứng thú bàn luận về H lại và đi lục tìm ký ức đứng đắn hơn một tí vậy. :dangsuyngam:

    Nói đến chi tiết nhớ nhất thì trong đầu tui hiện lên một cảnh ngược combo cả tâm lẫn thân của Kinh Thuế như thế này:

    Hai người lôi kéo nhau, tuy Thường Thanh bị thương nhưng dù sao cũng là mãnh nam lưng hùm vai gấu, còn Trì Dã thì gầy như khỉ. Có điều khi Trì Dã rơi vào trạng thái cuồng loạn, nhất thời Thường Thanh không đẩy cậu ra được.

    Ngay lúc giằng co, Thường Thanh thình lình đoạt lấy dao trong tay Trì Dã.


    “Aaa!” Khi Thường Thanh giật, ngón tay Trì Dã bị lưỡi dao rạch qua, cậu giống như bị máu của mình làm sợ, liên tục lùi bước. Thường Thanh thì ôm bụng, cầm dao loạng choạng đi về phía cậu.

    “Tiểu Dã!” Đúng lúc này, Bạch Uy chẳng biết lao ra từ chỗ nào.

    Bởi vì ngược sáng, y thấy Trì Dã giơ cổ tay trước tiên, đến gần nhìn thì máu đã ứa đầy trên cánh tay trắng nõn. Mà hung thủ rõ ràng là Thường Thanh đang cầm dao gọt trái cây.

    “Họ Thường! Anh mịa nó làm cái gì đấy?”


    Bạch Uy dùng một tay kéo Trì Dã ra phía sau, trợn mắt trách Thường Thanh.

    “Tôi đang nỗ lực vì tương lai của chúng ta, còn anh thì sao? Chỉ có thể dựa vào mấy trò thấp hèn này? Anh quá khiến tôi thất vọng rồi!” Khi nói những lời này, Bạch Uy giống như muốn khóc.

    Đáng tiếc, Thường Thanh không thấy, anh ta cũng không có hơi sức phản bác, mất nhiều máu khiến tứ chi anh ta lạnh cóng, trước mắt biến thành màu đen.

    “Trì Dã, chúng ta đi!” Không thấy Thường Thanh trả lời, xem ra anh ta đã ngầm thừa nhận hành vi độc ác của mình, Bạch Uy tức giận xoay người kéo Trì Dã muốn đi.

    Thường Thanh đột nhiên cảm thấy vết thương không đau chút nào, bởi vì ngực còn đau hơn vết thương đang chảy máu nơi bụng. Lâm Vãn thật đã làm chuyện tốt rồi, nếu như không phải bước ngoặt sống chết thế này, có lẽ Bạch Uy còn muốn quấn lấy mình thật lâu đi?

    Mình chỉ là một con buôn, cư nhiên mịa nó muốn học mấy chuyện yêu yêu đương đương cao nhã. Tình yêu là cái thứ chết tiệt! Không có nó, lão Thường ta vẫn sống tốt.

    Ngày mai phải đến tiệm thuốc xem thế nào, gần đây bỏ bê công việc quá, cũng không biết lượng tiêu thụ “Nhất tiễn mai” ra sao… Cô gái ông Vương giới thiệu nghĩ lại cũng rất tốt, mông to, nhất định có thể sinh cho lão Thường ta một thằng cu bụ bẫm… Con người, đừng quá cố chấp, không phải của mình, cứ cố giành lấy thì sẽ rơi vào kết cục thua thảm thôi.

    Cuối cùng lão Thường không nghĩ gì nữa, anh ta cứ như một cái túi rách, ngã xuống mặt đất giá lạnh.


    Aha ha ha ha há há há há ~ Tui ổn! Tui ổn vờ lờ luôn! :khoc: Đờ mờ chứ thằng Bạch tra công kia ra đây nói chuyện nhân sinh nào! :sm:Cưỡng gian, ăn chực, lột ví, cướp công ti,... n việc có lỗi với Thường Thanh còn chưa đủ, giờ thì nó còn bồi thêm vụ này! Đọc tới đây tui chỉ muốn :nguyenrua:+:nemshit: thằng tra công này! Oahuhuhu, Thường ca của tui!!!

    Mặc dù đã cố tìm một chi tiết không dính đến H cơ mà tui thực tình không thể bóc cái phốt này ra, nỗi lòng không biết tỏ cùng ai này tui đã nghẹn từ lâu lắm rồi. :khoc:Tiếp theo cũng là một chi tiết khiến tui nhớ mãi không quên, từ đó về sau không bao giờ đọc thể loại ấy nữa.

    Chẳng là có một thời tui chuyên trị sinh tử, hồi ấy còn trẩu lắm, bao thầu đủ thể loại sinh tử, kiểu gì cũng chơi, từ sinh tử thú nhân, do dược tính, do không gian,... cho đến song tính, sản nhũ. Tui vẫn rất vui vẻ mà hưởng thụ, tự hào nói rằng trên đời này chẳng có loại sinh tử nào thách thức được anh, cho đến khi tui sa chân vào thế giới đó. :huhu2::huhu2:

    Câu chuyện mở đầu với cái plot rất bình thường. Thụ là nam (1000% hàng thật giá thật), là lính đánh thuê hay bộ đội tui không nhớ rõ nhưng cơ bản là khá cường, lúc sắp chết xuyên đến một thế giới nào đó (đáng sợ vcl ra). Ở thế giới này, thụ bị thương nằm giữa trời tuyết thì gặp được công trong hình dạng chú sói trắng. Tiếp sau đó là gì thì mọi người đều biết, vật lộn oánh nhao, rếp nhân thú, cắn gần chết rồi tha về tẩm cung làm nam sủng các thể loại. Tui chắc mẩm: Uầy, đúng thể loại mình thích! Hay rồi đây! Thế là vô tư đọc tiếp. :troll:

    Sau khi bị đem về tẩm cung của công làm nam sủng, thụ ngày ngày đêm đêm rình mò cơ hội thoát ra. Lúc này xuất hiện một bà chị cung nữ được cử đến chăm sóc rồi bám lấy thụ. (Okie, đến đây tui mới biết éo phải thế giới thú nhân mà tui quen thuộc và bắt đầu ngửi thấy mùi sai sai.) Công trong lúc này vẫn chả thèm ngó ngàng đến thụ mà đi ăn nằm với ai tui cũng méo biết, tác giả bắt đầu miêu tả thụ ở cùng bà cung nữ kia mà mém chút nữa tui đã tưởng mình đang đọc ngôn tình. (Cái này ừ thì cũng được đi, đoạn đầu của Phu bằng thê hữu cũng thế mà, đoạn sau vẫn hay đấy thôi.) Câu chuyện bắt đầu được đẩy lên cao trào bằng việc công tổ chức một buổi tiệc, thụ lập kế hoạch trốn thoát lợi dụng buổi tiệc ấy, bà chị kia tiếp tay. Nhưng đời éo như là mơ, công phát hiện và bắt thụ lại bằng một pha hành động bên cửa sổ hoành cmn troáng, đến đây thụ cũng chính thức được nhìn thấy hình người của công. Và cũng bởi vụ này mà công chú ý đến thụ.

    Câu chuyện vẫn tiếp diễn vô cùng là suôn sẻ cho đến khúc này, khúc chuyển cmn giới đầy thần thánh, à không, phải gọi là nâng cấp phần cứng, plus thêm chức năng sinh sản bằng thiết bị đính kèm hoa loa kèn thế hệ 1.0 hoàn toàn mới. :bruh:

    Nhưng đó chưa phải là điểm nhấn đâu! Ha hả, từ đó trở đi, tui đã éo thể nào xóa khỏi bộ nhớ của bản thân cái cảnh công chọt hoa loa kèn, vét máng và ăn sò lông các thể loại được miêu tả vô cùng hoàn mỹ và chi tiết đến từng hành động của tác giả nữa.:fuuu:

    Tác giả thiệt có tài năng thiên phú trong việc miêu tả cảnh H, cơ mà éo phải nam x nam mà là nam x nữ! Thương thay cho bộ vi xử lý tốc độ cao của tui, trước khi tui kịp định hình mình đang đọc cái mọe gì thì cảnh tượng nó đã được hình thể hóa trong đầu dưới độ phân giải HD mợ nó rồi. :khoc:

    Oaaaaa ~ Thế giới thật tà ác, hố mình quá đáng sợ, tác giả đều là tra, thực không muốn sống nựa ~ Tui đã làm gì sai mà phải nhảy vô cái hố sh*t này?! :fuuu:

    Sau khi phun máu ba trượng, oanh liệt bỏ mình, tui đã bái bai luôn cả bộ truyện lẫn thể loại song tính đầy huyền ảo này. Tuy bây giờ tui vẫn rất thích sinh tử nhưng cũng đã biết thân biết phận cẩn thận hơn, không còn trẩu tre cái gì cũng đâm đầu vào như trước nữa.:chamchi:

    Nói nhiều như thế mà còn chưa có thêm dòng nào được bôi đen là vì, nội dung để lại ấn tượng quá kinh khủng, tui đã chập mạch tự shut down trước khi kịp ghi lại cái tên truyện mất rồi. Kỳ thực chỉ cần đọc vài dòng đầu thui là tui sẽ nhớ ra ngay cơ mà bây giờ nhất thời không mò lại được. Quý nhân sĩ nào đã từng nhảy phải cái hố này nếu còn nhớ được xin cho bần tăng thỉnh cái tên để còn biết đường mà tránh, cả tên truyện lẫn tên tác giả luôn. :khoc:

    Chi tiết khiến tui nhớ mãi không quên thì nhiều lắm cơ mà toàn dính đến H, tui đành để một bông hoa và một cái phốt làm tiêu biểu ở đây thôi vậy. Thân ái và chào quyết lấp ~
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/3/17
    1. Bình luận
    2. Phong Vũ Thiên Hạ
      Phong Vũ Thiên Hạ
      Aha, bảo sao tui nhớ đọc nó cùng thời điểm với Thú nhân tinh cầu, hóa ra là cùng nhà luôn hả?! Bộ này thụ cũng khá cường, mỗi tội là đọc đến đoạn kia tui thật sự không yêu thương nổi.
      13/3/17
    3. cobekhongmonglon
      cobekhongmonglon
      Mị bít bộ này, "Tù Lung" của Nguyệt Sắc Như Thương bên nhà Cáo Khìn chứ đâu. tội nghiệp thím quá. hihi
      13/3/17
  4. Tiểu Mộc Mộc (✿´ ▽ `✿)

    Tiểu Mộc Mộc (✿´ ▽ `✿) Mineral

    Tham gia ngày:
    28/2/17
    Bài viết:
    33
    Giới tính:
    Nữ
    Nơi ở:
    rừng hoang
    Web:
    Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi!:

    Vu Mã Viêm khó khăn nghiêng mặt qua, nhìn biểu tình bi thương của thiếu niên, cố gắng nở một nụ cười. Nhìn ra nam nhân muốn nói gì đó, Cừu Ly Mạch cúi người, áp sát tai bên môi nam nhân.

    “Chạy mau, đừng để, bị… nhân loại quơ được. Bọn họ sẽ không bỏ qua cho con.”

    “Lấy tinh hạch trong não tôi đi, về sau, về sau phải mạnh lên, bằng không… sẽ bị người ta khi dễ.”

    Lẳng lặng nhìn Vu Mã Viêm, Cừu Ly Mạch chậm rãi ôm Vu Mã Viêm vào lòng, nụ hôn lạnh như băng rơi xuống đôi môi nhuộm máu của Vu Mã Viêm.

    “Tôi nói rồi, tôi sẽ không để người chết trước tôi.”

    Cừu Ly Mạch ôm chặt Vu Mã Viêm, giống như ôm lấy tình cảm chân thành của cả đời mình, sợ bị người ta đoạt đi.

    “Nếu thật sự có kiếp sau, tôi sẽ tìm được người, sau đó lại một lần nữa yêu người.”

    Tựa hồ biết Cừu Ly Mạch muốn làm gì, Vu Mã Viêm mở to hai mắt, cuối cùng lại biến thành nụ cười bất đắc dĩ.

    “Đứa ngốc này! Tôi vẫn không phát hiện, có lẽ, tôi cũng thích con một chút.”

    Một tiếng nổ vang lên, Cừu Ly Mạch tự bạo tinh hạch, hai người gắt gao cùng một chỗ, trong tuyết địa, tan thành tro bụi.

    Độc giả hòa chủ giác tuyệt bức thị chân ái:

    Vì thế, bệnh tình ngày càng xấu hơn, Đỗ Trạch rốt cuộc cũng phải đeo máy trợ thính lên. Ngày đó, cậu đứng ngoài cửa phòng học, trong thế giới đã lâu không có tiếng động, cậu nghe được người bạn thân nhất của mình đang đùa giỡn với những người khác.

    “A Trạch chính là một tên ngốc, luôn thích cười ngây ngô, lời vừa nói ra đã khiến người khác cười nhạo gần chết.”

    Cậu ta dường như đang bắt chước cái gì đó, đã thế còn ác ý to giọng lên. Tiếng nói chói tai lại còn khó nghe vang lên khiến mọi người cười oang oang.

    “Đúng thế! Khi tớ nói cậu ta là đồ ngu ngốc, cậu ta cũng chỉ cười ngây ngô.”

    “Làm lại một lần nữa đi!”

    “Các cậu thật là! Thầy giáo đã dặn phải quan tâm đến người ‘khuyết tật’ cơ mà.”

    Đỗ Trạch đẩy cửa, tiếng cười lập tức im bặt, mọi người ngây ngốc nhìn Đỗ Trạch đang đứng ở cửa. Đỗ Trạch cứ thế bước đến chỗ ngồi của mình, sắc mặt bình tĩnh. Những người đó nhìn nhau, không biết đoạn đối thoại vừa rồi có bị Đỗ Trạch nghe được không.

    Bạn thân ngượng ngùng chạy tới: “A Trạch, cậu đến rồi… A, đây là tai nghe MP3 mới à? Quá đỉnh!”

    Đỗ Trạch nhìn “người bạn” thân nhất của mình mà cảm thấy ngực như bị xiết chặt, nghẹn đến mức khiến cậu không thở nổi. Cậu chợt cảm thấy phát ra tiếng nói là một việc vô cùng kinh khủng. Âm thanh buồn cười ban nãy vẫn cứ quanh quẩn trong đầu cậu, như ác ý cười nhạo hành động trốn tránh lúc trước của cậu ngốc đến chừng nào.

    Thiếu niên giơ tay lên ấn máy trợ thính, dưới ánh mắt của mọi người, cậu im lặng gật đầu rồi máy móc nở một nụ cười: đúng thế, đây là tai nghe, chỉ là tai nghe thôi.

    Cho nên vừa rồi cậu chưa nghe thấy gì hết.

    Phòng 103 số 45 (Tình kết tóc)(chính nó đã khiến em bị ám ảnh ạ :huhu::

    Nhanh ngủ, ngủ thì sẽ biết được ngay… Nhắm mắt lại, Kim Vũ Hoằng muốn ngủ bao nhiêu, thì đầu óc lại càng tỉnh táo bấy nhiêu. Trên mặt lại bắt đầu ngứa ngáy, cậu phẫn nộ đưa tay lên cào, dù cho da bị chảy máu thì cơn ngứa ngáy vẫn không suy giảm.

    .

    Kim Vũ Hoằng hận không thể phẫn nộ mắng to một hồi, với không khí cũng được. Mở mắt ra, cậu ngây ngốc há to mồm, giống bị thứ gì đó dọa sợ.

    .

    Ngay trước mắt là một mớ tóc đen, chúng nó cọ cọ trên mặt và cổ Kim Vũ Hoằng, lại nhìn lên trên, không ngờ lại có một người treo lơ lửng trên đèn phòng khách, lảo đảo, lảo đảo… tóc trên đầu người nọ rất dài, mắt mở thao láo, tròng trắng biến thành màu đỏ như máu, miệng thì thào gọi tên cậu:

    .

    “Tiểu Kim.”
     
    cobekhongmonglon, ShimakoCáo Khìn đã thả thính cho thớt.
    1. Bình luận
    2. ๖ۣۜCola⌚๖ۣۜPepsi
      ๖ۣۜCola⌚๖ۣۜPepsi
      "Ngay trước mắt là một mớ tóc đen, chúng nó cọ cọ trên mặt và cổ Kim Vũ Hoằng, lại nhìn lên trên, không ngờ lại có một người treo lơ lửng trên đèn phòng khách, lảo đảo, lảo đảo… tóc trên đầu người nọ rất dài, mắt mở thao láo, tròng trắng biến thành màu đỏ như máu, miệng thì thào gọi tên cậu:

      .

      “Tiểu Kim.” => Chời má chắc toi chết TT^TT Gặp mình thì chắc mình thành đồng loại của nó luôn rồi TT^TT
      13/3/17
  5. Thanh Hiên

    Thanh Hiên Mineral

    Tham gia ngày:
    28/2/17
    Bài viết:
    40
    Tui phải trồi lên để ọc ra đống trích đoạn tui ngâm dấm =]]]]]]

    Không có kiếp sau - Nguyệt Hạ Tang

    "Tạm biệt, ngài Al, cám ơn ngài bằng lòng dạy tôi cách điều khiển quân hạm, điều khiển quân hạm tuyệt không thú vị, nhưng vẫn cảm tạ ngài.

    Tạm biệt, Số 21, xin đừng báo tin này cho chủ nhân tôi biết, cứ để cậu ấy tưởng tôi vẫn đang trên đường về nhà đi.

    Tạm biệt…

    Tạm biệt…

    Nếu người máy có thể có kiếp sau như nhân loại, hy vọng kiếp sau có thể về nhà.

    Ngày ngày đi chợ, trông coi gia súc, chuyên tâm phục vụ chủ nhân, rồi…

    Không bao giờ muốn xa nhà nữa.

    Tạm biệt."



    “Thế giới này tồn tại vì con"
    Văn án ngắn gọn nhất tui từng đọc =]]]]]

    U linh tửu điếm - Tô Du Bính

    "Trên thế giới này, có một thứ tình cảm trong lặng lẽ đơn côi mà chết, nhưng lại có thứ tình cảm trong lặng lẽ mà kết lại hóa cuồng."

    Tình yêu của vai phụ - Hey Chocolate

    "Vai phụ chính là không tốt ở điểm này, cho dù anh thích người ta đến moi tim moi phổi, nhưng đối với vai chính diễn chung với anh, anh luôn phải ở thế bị vứt bỏ."
    Nghe mà xót xa =[[

    Độc giả và nhân vật chính đích thị là chân tình - Đồi

    "Thần Tối Cao hôn lên mi mắt thanh niên tóc đen, chào đón người tình duy nhất của mình trở về.
    .
    “Mừng trở lại, Đỗ Trạch.”

    Đoạn này tui thấy cứ nguy hiểm thế nào ấy =]]]

    Hoàn Khố - Công Tử Hoan Hỉ

    "Đối với một người tịch mịch mà nói, một chút ôn nhu, cho dù biết rõ không phải là thật, cũng sẽ nổi lên tâm tham luyến... "

    Vũ Dạ Kỳ Đàm - Nhĩ Nhã

    "Cho nên nói, đàn bà là một loại sinh vật đáng sợ. Đàn bà ngu ngốc dựa vào đàn ông, đàn bà thông minh lợi dụng đàn ông, đàn bà lợi hại thao túng đàn ông, đàn bà đáng sợ là có thể khống chế hồn phách đàn ông.”

    Trấn Hồn - Priest

    "Đôi khi, thứ gọi là tình cảm cũng giống như một khối thủy tinh yếu ớt dễ vỡ, bất luận là loại tình cảm nào, đã vỡ rồi sẽ không hàn gắn lại được nữa, cho dù là đã không còn để ý…thậm chí là thứ tha.
    Cho nên con người tốt nhất là phải thủy chung như một, hoặc là ích kỷ đến cùng, tổn thương vô số người cũng tuyệt không hối hận, hoặc là ngay từ thuở ban đầu đã quý trọng tình cảm của người khác, cho dù nhìn qua ngốc nghếch vô cùng."


    Thức nhữ bất thức đinh - Tô Du Bính

    " Có một ngày ngươi sẽ biết, có người ngươi thà rằng xuất gia làm hòa thượng cũng không muốn lấy hắn, mà có người, ngươi nếu không thể lấy hắn, liền thà rằng xuất gia làm hòa thượng"

    Hoại đạo - Priest

    "Có đôi khi lụy tình, thật ra là bởi vì một nơi thật sâu thật sâu trong lòng, có phần nào đó si mê một ai khác. "

    Tiểu lâu truyền thuyết - Lão Trang Mặc Hàn

    "Bọn họ cái gì cũng biết, lại không biết mình bi thương. A Hán cái gì cũng không biết, nên cũng không biêt mình bi thương. "
    A Hán của tui =[[[

    Đương niên ly tao - Hà Hán

    "Phương Bắc.

    Hoàng thành ngay tại phương Bắc.

    Đế vương của hắn, quyền uy của hắn, đều đang ở phương Bắc…

    Cuối cùng, hai chân hoàn toàn mất đi tri giác, hắn ngã gục.

    Ngửa đầu nhìn lên bầu trời cao, tuyết rơi ào ào xuống.

    Bông tuyết tan trên mặt hắn, hoà lẫn cùng nước mắt hắn, lăn xuống đôi gò má, nhỏ vào chiếc chén rỗng.
    .


    Không còn sức nữa.

    Lạc Bình nằm trong tuyết, nhìn chiếc chén dần đầy lên, hắn khóc không có một âm thanh, rồi lại im lặng mà cười.

    Sinh mệnh từng chút bị hút đi, hắn cảm thấy bản thân càng lúc càng nhẹ, càng lúc càng buồn ngủ. Nhắm mắt lại, hắn tựa như nhìn thấy một hồ sen, nơi đó có một đứa bé nho nhỏ, lấy tay chấm vào nước, viết chữ trên mặt đất.

    Ngoái đầu nhìn và cười, mềm mại gọi hắn, “Tiểu phu tử, ngươi tới rồi…” "


    "Hoàng Thượng, uyển liên khi đó vẫn ở đây cùng thần.

    Thần dùng mạng sống của mình, trả cho Người một đóa, không biết nó có so được với một chén giang sơn trong tay Người không."


    “Tiểu phu tử biết ba chữ này có ý nghĩa gì không?”

    “Ý nghĩa? Tất nhiên là bình định thiên hạ, an vui dân chúng.”

    Chu Đường lắc đầu, nắm lấy tay hắn đặt trên mặt giấy, chỉ vào từng chữ, y giải thích, “Bình, Thiên, Hạ, ý là, trong lòng ta, Bình thứ nhất, thiên hạ thứ hai.”

    Bình thứ nhất, thiên hạ thứ hai."


    "Bảy tuần tang qua đi, không ai lắng nghe y sám hối, hoa sen trong chén cũng héo tàn."


    "Có ai không muốn nhân sinh viên mãn, nhưng tiếc rằng sau buổi tiệc tàn, cuối cùng vẫn chỉ có ly tao."


    Qủy ở hồ Mãn Hoa - Thủy Hạng

    "Mưa hoa ngừng, chỉ để lại một hồ đầy cánh hoa, cùng hồ thần lẻ loi cô độc.

    Bèo nước gặp nhau.

    Nhớ tới những lời này, y không khỏi bật cười.

    Vô Chấp xoa nhẹ chén rượu sát bên, thì thào: “Ngươi hỏi hắn trải qua mấy đời luân hồi, giờ đây hồn về nơi nào, ngươi hỏi hắn…”

    Hỏi hắn, còn nhớ hay không có một thiếu niên, trong mắt khó giấu ánh hào quang đơn thuần mà chính trực, cố chấp nói rằng, muốn cùng ta làm hồ thần và thủy quỷ bên Mãn Hoa hồ, đời đời kiếp kiếp vĩnh vĩnh viễn viễn.

    Ngươi hỏi hắn, ngao du bốn phương, có gặp qua thiếu niên ấy giữa biển người mênh mang hay không.

    Nếu như có, ngươi hãy nói cho hắn, kiếp ấy hắn tên là Khương Thu, tự Tái Phùng."


















     
    1. Bình luận
    2. Cô gái yêu môn Độc dược
      Cô gái yêu môn Độc dược
      tất cả nhũng bộ thím trích đều là những bộ em thích ToT *feeling đồng cảm*
      13/3/17
    3. Esther Valerie
      Esther Valerie
      Ơ thế rốt cuộc AL có chết không ;; A ;; đọc đoạn trích mà nước mắt rưng rưng rồi phải tính sao???
      13/3/17
  6. Cáo Khìn

    Cáo Khìn Platinum

    Tham gia ngày:
    29/2/16
    Bài viết:
    549
    Giới tính:
    Nữ
    Nghề nghiệp:
    Ê đít tơ
    Web:
    And if you gaze for long into an abyss, the abyss gazes also into you.

    Lúc mình chăm chú nhìn xuống vực sâu thì vực sâu cũng đang chăm chú nhìn mình.

    —Friedrich Nietzsche

    Câu này nằm trong phần văn án của truyện thù đồ, đồng thời nó cũng chính là tình cảnh của thụ. T thích câu nói này một phần vì thích thụ cùng nội dung truyện, thêm nữa là nó làm t nhớ lại t của ngày xưa. Khi mãi ôm hận thù trong lòng, tinh thần, trái tim và cả thể xác đều thực mệt mỏi, cứ như mình đang chìm trong vực sâu tăm tối vậy, thế nhưng khi thả lỏng hết mọi thứ, nhìn thoáng mọi thứ thì cho dù đứng dưới vực sâu t vẫn thấy cuộc sống thật sáng sủa. Hi vọng mọi người cũng có cảm nhận như t :haha:
     
    cobekhongmonglonShimako đã thả thính cho thớt.
    1. Bình luận
    2. cobekhongmonglon
      cobekhongmonglon
      hy vọng giữa bể khổ nhân gian, luyện thành tâm tính này thì tốt quá, hiu hiu. Ai cũng được vậy chắc không còn các màn chém nhau nữa nhỉ.
      14/3/17
  7. Tổng Thụ Đại Nhân

    Tổng Thụ Đại Nhân Bronze

    Tham gia ngày:
    28/2/17
    Bài viết:
    130
    Giới tính:
    Nữ

    Day 13 - Tình tiết, câu nói trong truyện khiến bạn ấn tượng khó phai

    Tui não cá vàng nên chẳng nhớ được chính xác câu nói đâu, chỉ có một tình tiết thế này. Chẳng là, hễ nhắc tới 2013 của Phi Thiên Dạ Tường là tuôi lại nhớ đến tình tiết này, cả một câu chuyện dài cũng chỉ ấn tượng tình tiết này.

    Ấy là khi couple phụ mới bị tang thi cắn, hai người nghĩ rằng mình chết chắc rồi, bèn vào xe XXOO lần cuối, sau đó lôi bộ đồ thích nhất ra diện, và cuối cùng là lấy dây thừng nối nhau lại. Họ sợ khi biến thành tang thi rồi sẽ lạc mất nhau, buộc dây lại để dù có chết đi thì vẫn sánh đôi đến thiên trường địa cửu, họ mường tượng ra cái cảnh, giữa một đám tang thi vô hồn lượn lờ, có hai con tang thi, một lớn, một nhỏ, đi bên nhau, nối với nhau bằng sợi dây thừng.

    Nhớ mãi nhớ mãi cái cảnh đó.
     
    1. Bình luận
    2. Tổng Thụ Đại Nhân
      Tổng Thụ Đại Nhân
      @Cáo: Chính cái CP đó =)) Cả truyện chả nhớ gì nhớ mỗi cái tình tiết ấy =)) @Esther: Tuôi có xát đâu nè =v=
      14/3/17
    3. Cáo Khìn
      Cáo Khìn
      là cp phụ tử đúng k :3 t cũng khá ấn tượng vs tình tiết này, tang thi vốn là đại diện cho chết chóc, cho tang thương, thế nhưng cặp cha con này lại làm nó nổi đầy 1 màu hường phấn =))))
      14/3/17
    4. Esther Valerie
      Esther Valerie
      Sao thím cũng nỡ xát muối vào tâm hồn thiếu nữ mong manh của tui ;; A ;; sao tui lại thấy muốn khóc vậy nè ;; A ;;
      13/3/17
  8. Hồ ly tinh ghét tiểu tam

    Hồ ly tinh ghét tiểu tam Bronze

    Tham gia ngày:
    1/3/17
    Bài viết:
    142
    Giới tính:
    Nữ
    Nghề nghiệp:
    Đu cây v__v
    Nơi ở:
    Đảo~~~
    Web:
    Tang Mạch, ngươi vì sao không phải là hắn?
    .
    .
    .
    .
    .
    .
    Yêm đã khóc như một con điên ba ngày liền chỉ vì câu nói này........ TTvTT
     
    Cáo Khìn đã thả thính cho thớt.

Chia sẻ trang này